2. Ai luôn hôn [Dm] em ai thường bảo [Bb] em
 Yêu hoài muôn [F] kiếp hé [A7] môi em [Dm] cười
 Giờ xa người yêu [Bb] dấu vết thương lòng ai [Gm] thấu
 [A7] Giờ đành lìa [Dm] nhau.
 ĐK:
 Trăng ơi, trăng [F] ơi, trăng ngày xưa sáng [Bb] tỏ ân tình như hoa [Dm] nở
 Từng bước chân hẹn [Gm] hò vọng buồn dài trong [A7] mơ
 Đường tình yêu chẳng [Bb] trọn ánh [A7] trăng vàng héo [Dm] hon.
 3. Ai nâng niu [Dm] em ai nào dìu [Bb] em
 Lau dòng nước [F] mắt ướt [A7] môi hôn [Dm] mềm
 Chợt nghe từng cay [Bb] đắng cách ngăn nào thu [Gm] ngắn
 [A7] Chuyện tình dở [Dm] dang. 
———
 1. Ai thương yêu [Dm] em ai vỗ về [Bb] em
 Ai thường hay [F] vuốt mái tóc [A7] em khi em [Dm] buồn 
 Dìu em vào nỗi [Bb] nhớ dắt em vào mộng [Gm] mơ
 Với mối tình [A7] thơ.
 2. Ai luôn bên [Dm] em ai thường bảo [Bb] em 
 Yêu hoài yêu [F] mãi mãi đến [A7] trăm năm bạc [Dm] đầu
 Dù trăng tròn trăng [Bb] khuyết dẫu cho đời bể [Gm] dâu
 [A7] Tình chẳng phai [Dm] màu.
 ĐK:
 Trăng ơi trăng [F] ơi trăng ngày xưa sáng [Bb] tỏ ân tình như hoa [Dm] nở 
 Cớ sao bây [Gm] giờ anh nỡ phụ tình [A7] anh
 Bơ vơ giữa phố không [Bb] đèn em [A7] âm thầm vào [Dm] đêm. 
 3. Ai nâng niu [Dm] em tay nào dịu [Bb] êm 
 Lau dòng nước [F] mắt khóc [A7] suốt đêm đen lạnh [Dm] buồn 
 Rèm mi buồn khép [Bb] kín trả cho đời ngày [Gm] vui 
 [A7] Tình trả cho [Dm] người.