2. Đêm ngồi gác biên [Am] rừng, hơi sương se [Dm] lạnh buồn đỏ mắt rưng [Em] rưng
Giấc ngủ chưa tròn [Dm] đêm, tay lăm ghì đầu [Em] súng đạn bom vây hững [Am] hờ
Thoáng vài giây bình yên, gợi lòng xui chợt nhớ ngọc ngà em dấu [Em] yêu
Chiều công viên đón [G] đợi bắt [C] đền ai khi [E7] hờn vì anh đã đi [Am] rồi.
ĐK:
Ai [Am] gieo oán hờn cho người [Em] đi
Người héo hắt đợi [Am] chờ, lo sợ nơi biên [Em] thùy triền miên trong hiểm nguy
Ra [Dm] đi mộng tàn cơn chiến [Em] chinh
Dù gian khổ hy [Dm] sinh, súng thù dẫu vô [Em] tình
Phòng tuyến ta có [Am] mình, đơn sơ chân [G] tình huynh [E7] đệ chi [Am] binh.
3. Sau vài tháng quân [Am] hành, gian nan in [Dm] hằn hình hài lính phong [Em] sương
Hố nhỏ anh cùng [Dm] tôi chia nhau từng tàn [Em] thuốc, trọn tâm tư giãi [Am] bày
Chiến trường sinh tình thân, bọn mình chung đời lính một lòng yêu nước [Em] non
Mình bên nhau tiến [G] trận, súng [C] rền vang trên [E7] đầu niềm tin vẫn xanh [Am] màu.