2. [F] Hóa ra tình yêu tựa [G] như hoàng hôn mỗi [Am] tối
[F] Long lanh phút giây rồi [G] để màn đêm lấp [C] đầy
Nhạn từng [F] bầy kéo mây về [G] trời ngồi hoài [Em] niệm nói không nên [Am] lời
Này cố [Dm] nhân sao bỏ [G] ta giữa đời chơi [Am] vơi.
ĐK:
Đường nhân [F] gian có biết bao nhiêu [G] người
Chờ ngàn [Em] năm mới hữu duyên tương [Am] phùng
Gặp một [F] lần liệu có lần [G] hai cuộc đời ngắn [C] lắm biết đâu ngày [E7] mai
Nợ hay [F] duyên chẳng có ai tỏ [G] tường
Đừng vội [Em] bước nếu nhớ thương còn [Am] vương
Hãy dừng [F] chân và suy nghĩ [G] sẽ mất nhau cả [Am] đời.
2. [F] Hóa ra tình yêu tựa [G] như hoàng hôn mỗi [Am] tối
[F] Long lanh phút giây rồi [G] để màn đêm lấp [C] đầy
Nhạn từng [F] bầy kéo mây về [G] trời ngồi hoài [Em] niệm nói không nên [Am] lời
Này cố [Dm] nhân sao bỏ [G] ta giữa đời chơi [Am] vơi.
ĐK:
Đường nhân [F] gian có biết bao nhiêu [G] người
Chờ ngàn [Em] năm mới hữu duyên tương [Am] phùng
Gặp một [F] lần liệu có lần [G] hai cuộc đời ngắn [C] lắm biết đâu ngày [E7] mai
Nợ hay [F] duyên chẳng có ai tỏ [G] tường
Đừng vội [Em] bước nếu nhớ thương còn [Am] vương
Hãy dừng [F] chân và suy nghĩ [G] sẽ mất nhau cả [Am] đời.
ĐK:
Đường nhân [F] gian có biết bao nhiêu [G] người
Chờ ngàn [Em] năm mới hữu duyên tương [Am] phùng
Gặp một [F] lần liệu có lần [G] hai cuộc đời ngắn [C] lắm biết đâu ngày [E7] mai
Nợ hay [F] duyên chẳng có ai tỏ [G] tường
Đừng vội [Em] bước nếu nhớ thương còn [Am] vương
Hãy dừng [F] chân và suy nghĩ [G] sẽ mất nhau cả [Am] đời
Hãy dừng [F] chân và suy nghĩ [G] sẽ mất nhau cả [Am] đời.