2. Cuộc [Em] đời mong manh tiếng yêu [D] dễ tan tành
Sơ [Bm] hở giận hờn nhưng mà [Em] còn cảm thông
Yêu [Em] lâu chua ngoa không bằng [D] kẻ diễu hành
Đùa [Bm] cợt nụ cười phá luôn cả [Em] một nhành bông.
ĐK:
Anh giờ phải quên [Em] đi những năm tháng yêu thương mặn [D] nồng
Một nụ cười đã [Bm] tắt một cánh diều đầy viễn [Em] vông
Giờ quay nhìn đằng [Em] sau ai dối trá ai đang thật [D] lòng
Còn gì mà trông [Bm] mong người ở lại người đã khuất [Em] bóng.
Nhìn ánh mắt gian [Em] dối anh đánh đổi bằng cả tương [D] lai
Mình anh dần đơn [Bm] côi áng mây đó cũng đã rẽ [Em] hai
Cuốn nhật ký phai [Em] phôi nét mực kia đành chia hai [D] nỗi
Nỗi vui đến em [Bm] thôi còn nỗi buồn anh phải gánh [Em] đôi.