2. Biết [Am] rằng sóng gió đời bể [D] dâu
 Dầm mưa dãi [Em] nắng để lo sau [Am] này
 Rồi [G] mai khốn khó qua [C] rồi
 Nhìn về năm [Em] ấy càng thương nhau [Am] nhiều.
 ĐK:
 Thương lắm mình [D] ơi 
 Tần tảo lo gia [Am] đình 
 Khuya sớm một [G] mình vai sờn tay [Em] chai 
 Nhưng vẫn vui [G] cười [Em] không lời than [Am] van.
 Thương quá là [D] thương 
 Chẳng có chi cho [Am] bằng
 Ơn nghĩa vợ [G] chồng muối mặn gừng [F] cay
 Anh cất trong [G] lòng suốt [Em] đời thương [Am] em.
 2. Biết [Am] rằng sóng gió đời bể [D] dâu
 Dầm mưa dãi [Em] nắng để lo sau [Am] này
 Rồi [G] mai khốn khó qua [C] rồi
 Nhìn về năm [Em] ấy càng thương nhau [Am] nhiều.
 ĐK:
 Thương lắm mình [D] ơi 
 Tần tảo lo gia [Am] đình 
 Khuya sớm một [G] mình vai sờn tay [Em] chai 
 Nhưng vẫn vui [G] cười [Em] không lời than [Am] van.
 Thương quá là [D] thương 
 Chẳng có chi cho [Am] bằng
 Ơn nghĩa vợ [G] chồng muối mặn gừng [F] cay
 Anh cất trong [G] lòng suốt [Em] đời thương [Am] em.
 Ơn nghĩa vợ [G] chồng muối mặn gừng [F] cay
 Anh cất trong [G] lòng suốt [Em] đời thương [Am] em.