2. Ta gọi tên [Dm] người rừng sâu nỗi nhớ
 Cho từng ngày [Gm] buồn năm tháng bơ [A7] vơ [Dm]
 Hồn đêm xanh [Bb] xao, sầu [F] đêm bỏ [Gm] ngỏ [Em]
 Ta lạc loài [A7] trong biển nhớ mưa [Dm] sầu.
 ĐK:
 [Dm] Ta vẫn lang [A7] thang ngàn bến [Dm] lạ
 [Gm] Hồn gieo [C] neo từng bến muộn [F] phiền
 [Edim] Đêm từng [A7] đêm gọi người yêu dấu
 [Gm] Ta ngậm [A7] ngùi vào giấc cô [Dm] miên.
 [Dm] Ta vẫn [A7] mơ đêm đừng đến [Dm] muộn
 [Gm] Từng u [C] hoài vây kín thanh [F] xuân
 [A7] Người qua [Gm] đâu thiên thu cúi [A7] mặt
 [Gm] Ta hận [A7] hờn loạn khắp châu [Dm] thân.
 3. Ta gọi tên [Dm] người triền cao đơn chiếc
 Nghe hồn lạc [Gm] loài tháp nhớ cheo [A7] leo [Dm]
 Từng đêm thiên [Bb] thâu sầu đêm xõa [Gm] tóc [Em]
 Gậm từng nỗi [A7] buồn ngày tháng phai [Dm] màu.