2. Người đi [Em] nhé đừng nhìn lại hạnh phúc nhé [Bm] em bên người hiện tại
Nước mắt [Am7] em là bão [D] giông trong anh em hiểu [G] không
Lúc xa [Em] em anh lại ngỡ thời gian sẽ [Bm] phôi phai rồi xóa mờ
Không em [Am7] à nó ép [Bm] anh chấp nhận tất [Em] cả.
ĐK:
Bình yên [Em] của em [Bm] là
Niềm hạnh [C] phúc của anh em [G] à
Em cứ [Am7] nhìn người ta mà [Bm] khóc
Hỏi [F#7] anh có đau lòng [B7] không.
Đành nhờ [Em] gió ngang [Bm] trời
Kể em [C] nghe mấy câu chuyện [G] cười
Em không [Am7] cười anh biết [Bm] giấu nỗi buồn này vào [Em] đâu.
2. Người đi [Em] nhé đừng nhìn lại hạnh phúc nhé [Bm] em bên người hiện tại
Nước mắt [Am7] em là bão [D] giông trong anh em hiểu [G] không
Lúc xa [Em] em anh lại ngỡ thời gian sẽ [Bm] phôi phai rồi xóa mờ
Không em [Am7] à nó ép [Bm] anh chấp nhận tất [Em] cả.
ĐK:
Bình yên [Em] của em [Bm] là
Niềm hạnh [C] phúc của anh em [G] à
Em cứ [Am7] nhìn người ta mà [Bm] khóc
Hỏi [F#7] anh có đau lòng [B7] không.
Đành nhờ [Em] gió ngang [Bm] trời
Kể em [C] nghe mấy câu chuyện [G] cười
Em không [Am7] cười anh biết [Bm] giấu nỗi buồn này vào [Em] đâu.
ĐK:
Bình yên [Em] của em [Bm] là
Niềm hạnh [C] phúc của anh em [G] à
Em cứ [Am7] nhìn người ta mà [Bm] khóc
Hỏi [F#7] anh có đau lòng [B7] không.
Đành nhờ [Em] gió ngang [Bm] trời
Kể em [C] nghe mấy câu chuyện [G] cười
Em không [Am7] cười anh biết [Bm] giấu nỗi buồn này vào [Em] đâu.