ĐK: Đừng buồn em [G] hỡi, duyên số do [Dm] trời!
Ngậm ngùi thân [C] hoa, lệ em rớt [F] rơi
Còn chi đâu [Dm] nữa trách cũng thêm [G] thừa, đã lỡ ân [Dm] tình
Ba má hai gia [C] đình chia cách [Am] rồi tình yêu [Dm] chúng mình [C][A7][Dm]
3. Chiều chiều em [G] ra bờ sông ngóng trông chờ mong thêm mỏi [Dm] mòn
Số duyên không [C] trọn, bờ mi [F] em chua chát lệ [A7] tuôn
Nào phải tại [C] anh, đâu phải tại [Dm] em
Thì thôi em [G] cứ quên hết đi trách hờn thêm [Dm] chi
Đời em số [Bb] nghèo, thân bọt [Am] bèo đâu dám trách người [F] ta
Em biết thân [C] mình không mơ [Am] nhà quyền quý [Dm] sang giàu