Em [G] như ngàn mùa xuân tới
 Thả sắc hương mênh mông giữa [C] đời
 Môi [D] xinh một thời hoa nắng
 Xin mãi [D7] còn lời gọi thanh [G] xuân.
 ĐK:
 Từng dòng [G] sông đã bỏ xa [C] nguồn
 Và dòng chim cũng bỏ xa [Bm] rừng
 Ai mênh [Am] mông tiếng hát bên [Em] đời
 Bước chân [D7] về muôn trùng sương [G] khói.
 Tôi đi [G] trong bóng nắng phai [C] tàn
 Nghe thương [Bm] sao là những cung [Em] đàn
 Câu thiên [Am] thu trong cõi xa [G] vời
 Vẫn âm [D7] thầm reo giữa lòng [G] tôi.
 2. Tạm [G] biệt một thời dấu yêu
 Còn đâu [Em] nữa phố vui từng chiều
 Tạm [Am] biệt một thời luyến [D] thương
 Rồi mai [C] sẽ cách xa ngàn [D] trùng.
 Chia [G] tay để rồi mãi mãi
 Là giấc [G7] mơ xanh như huyền [C] thoại
 Mênh [D] mông màu chiều tím ấy
 Vương giữa [D7] đời mà em đâu [G] hay.