Em có nghe [Am] chăng tiếng đàn xa xôi trầm lắng
Buông khúc trăm [Dm] năm, buồn [G7] khóc tơ duyên chùng [C] dây
Trách gì lòng [Bdim] người, ngăn [E7] cách một vách thiên [F] thu
Trách gì lòng [E] mình, ôm [E7] ấp một giấc mơ [Am] hoang.
Ngồi nghe tình [Am] khóc, nghe giọt nước [F] mắt, nghe tiếng thở [Dm] dài
Lãng quên ngày [E7] tháng, mình về trong tiếng lạc [Am] loài [E7]
Chiều hoen làn [Am] tóc, hoen màu phai [F] úa, hoen ánh xuân [Dm] tàn
Giấc mơ tình [E7] cũ, người yêu [F] hỡi, cũng chỉ [E7] là sương khói trăm [Am] năm.