2. Giọt buồn [Em] dâng nhòe đi màu mắt khắc [Bm] sâu vào những hồi ức
Tình hợp [C] tan như muôn ngàn [D] mũi dao xuyên vào [G] tim nhau
Người vô [C] tâm vẫn bước đi nhẹ [D] nhàng kẻ ở [Bm] mlại như vỡ nát tâm [Em] can
Cứ nghĩ men [C] say sẽ làm [D] vơi nhạt nhòa ký [B7] ức.
ĐK:
Em phải [Em] uống đến khi nào em [D] cười
Em phải [Bm] say đến khi nào quên [Em] người
Quên rằng [Am] anh đã bỏ rơi [Bm] em
Mà em cứ [C] nghĩ đó là tình [B7] cuối.
Để em [Em] khóc cho vơi nhẹ nỗi [D] lòng
Để em [Bm] khóc cho quên hết nhớ [Em] mong
Để sớm [Am] mai thức dậy em [B7] sẽ quên tên người [Em] ấy.
2. Giọt buồn [Em] dâng nhòe đi màu mắt khắc [Bm] sâu vào những hồi ức
Tình hợp [C] tan như muôn ngàn [D] mũi dao xuyên vào [G] tim nhau
Người vô [C] tâm vẫn bước đi nhẹ [D] nhàng kẻ ở [Bm] mlại như vỡ nát tâm [Em] can
Cứ nghĩ men [C] say sẽ làm [D] vơi nhạt nhòa ký [B7] ức.
ĐK:
Em phải [Em] uống đến khi nào em [D] cười
Em phải [Bm] say đến khi nào quên [Em] người
Quên rằng [Am] anh đã bỏ rơi [Bm] em
Mà em cứ [C] nghĩ đó là tình [B7] cuối.
Để em [Em] khóc cho vơi nhẹ nỗi [D] lòng
Để em [Bm] khóc cho quên hết nhớ [Em] mong
Để sớm [Am] mai thức dậy em [B7] sẽ quên tên người [Em] ấy.
* [C] Dù rằng em [D] biết
sẽ rất [Bm] khó rất khó để [Em] quên đi anh
[Am] Vì mọi lần trong cơn [F#7] say em lại cứ [B7] nhớ.
ĐK:
Em phải [Em] uống đến khi nào em [D] cười
Em phải [Bm] say đến khi nào quên [Em] người
Quên rằng [Am] anh đã bỏ rơi [Bm] em
Mà em cứ [C] nghĩ đó là tình [B7] cuối.
Để em [Fm] khóc cho vơi nhẹ nỗi [Eb] lòng
Để em [Cm] khóc cho quên hết nhớ [Fm] mong
Để sớm [Bbm] mai thức dậy em [C7] sẽ quên tên người [Fm] ấy
Để sớm [Bbm] mai thức dậy em [C7] sẽ quên tên người [Fm] ấy.