2. Đong đếm cho [Am] đầy rồi cũng buông [E] tay, đừng níu [E7] kéo thêm hỡi [Am] người
Bao niềm [F] đau [A7] nụ cười đã [Dm] tắt
Ngày còn bên [F] nhau đã bao [G] lần người vô [C] cớ
Bỏ mặc [Bdim] tôi [E7] nuốt lệ cười [Am] vui.
ĐK:
Thôi người [F] ơi [A7] mình cứ xem [Dm] như
Hạnh phúc ngắn [G] ấy chỉ là thoáng qua với [C] nhau
Dù lòng vẫn [A7] muốn níu bước chân ai về [Dm] đây
Nhưng phải làm [Bdim] sao để xóa đi bao buồn [E7] đau người đã dành cho [Am] tôi.
3. Xin cảm ơn [Am] người ngày tháng rong [E] rêu, để tôi [E7] biết thương lấy [Am] mình
Mai về [F] sau [A7] đời ai nấy [Dm] bước
Lời nào trên [F] môi cũng qua [G] rồi đành ngược [C] lối
Để người nhận [Bdim] ra tôi [E7] nào của riêng [Am] ai.