2. Vết thương [G] này không phải là do thời [D] gian gây nên
Cũng bởi [Em] mình lỡ mang trong tim khổ [Bm] tâm khó nói
Chỉ mong chúng [C] ta xa nhau rồi em [Cm] hãy vui bên người
Đừng tìm [Am] lại những yêu thương của ngày [D] xưa.
ĐK:
Giờ đây thì [G] tôi mới biết ngày xưa trời mưa trắng [D] lối
Nghe nói em [Em] mang theo bao tâm tư đi tìm [Bm] tôi
Chính tôi cũng [C] không thể hiểu được trái tim cứ [G] nhu nhược
Tưởng chỉ [Am] cần xa rời em là [D] tốt hơn cho em.
Giờ đây chuyện [G] xưa đã cũ thì thôi gửi [D] vào quá khứ
Mong em không [Em] vấn vương bao yêu thương của ngày [Bm] nao
Cứ vui với [C] em của hiện tại dẫu ta có [G] gặp lại
Thì chẳng cần [Am] đâu để mình [D] nói ra một lời [G] chào.
2. Vết thương [G] này không phải là do thời [D] gian gây nên
Cũng bởi [Em] mình lỡ mang trong tim khổ [Bm] tâm khó nói
Chỉ mong chúng [C] ta xa nhau rồi em [Cm] hãy vui bên người
Đừng tìm [Am] lại những yêu thương của ngày [D] xưa.
ĐK:
Giờ đây thì [G] tôi mới biết ngày xưa trời mưa trắng [D] lối
Nghe nói em [Em] mang theo bao tâm tư đi tìm [Bm] tôi
Chính tôi cũng [C] không thể hiểu được trái tim cứ [G] nhu nhược
Tưởng chỉ [Am] cần xa rời em là [D] tốt hơn cho em.
Giờ đây chuyện [G] xưa đã cũ thì thôi gửi [D] vào quá khứ
Mong em không [Em] vấn vương bao yêu thương của ngày [Bm] nao
Cứ vui với [C] em của hiện tại dẫu ta có [G] gặp lại
Thì chẳng cần [Am] đâu để mình [D] nói ra một lời [G] chào.
ĐK:
Giờ đây thì [G] tôi mới biết từng hứa lời [D] yêu mãi mãi
Nhưng chẳng [Em] thể biết mãi mãi là bao [Bm] lâu
Chính tôi cũng [C] không thể hiểu được trái tim cứ [G] nhu nhược
Tưởng chỉ [Am] cần xa rời em là [D] tốt hơn cho em.
Giờ đây chuyện [G] xưa đã cũ thì thôi gửi [D] vào quá khứ
Mong em không [Em] vấn vương bao yêu thương của ngày [Bm] nao
Cứ vui với [C] em của hiện tại dẫu ta có [G] gặp lại
Thì chẳng cần [Am] đâu để mình [D] nói ra một lời [G] chào
Thì chẳng cần [Am] đâu để mình [D] nói ra một lời [G] yêu.