2.Này [Am] em, [F] em có biết [C] chăng [Em]
Tình [C] anh [E7] đã trót trao [Am] em
Nhưng [Dm] rồi chẳng nhận được [Am] gì
Đời [E7] anh sao quá chua [F] cay [Am]
Con tim [Dm] anh như đã tan [C] vỡ
Ngày em [E7] đi nát tan cõi [Am] lòng.
ĐK:
[Am] Em về bên [F] ấy có nhớ [Dm] anh
Anh bên đời [C] buồn mang bao sầu [F] nhớ
[Dm] Em đang say sưa hạnh phúc bên người
[C] Anh vẫn một mình ôm mối tình [E7] si.
[Am] Rồi từng đêm về anh thầm [Dm] trách
Trách anh dại [E7] khờ sao để mất [Am] em
[F] Để rồi giờ đây [Dm] dẫu có tiếc thương
[E7] Cũng đã muộn màng vì mất em [Am] rồi.
3. Người [Am] ơi [F] thôi đã hết [C] rồi [Em]
Đời [C] anh [E7] nay đã vắng [Am] em
Con [Dm] đường em về thật [Am] gần
Giờ [E7] đây sao quá xa [F] xăm [Am]
Em ra [Dm] đi không lời từ [C] giã
Để lại [E7] anh nỗi đau ngậm [Am] ngùi.
ĐK:
[Am] Em về bên [F] ấy có nhớ [Dm] anh
Anh bên đời [C] buồn mang bao sầu [F] nhớ
[Dm] Em đang say sưa hạnh phúc bên người
[C] Anh vẫn một mình ôm mối tình [E7] si.
[Am] Rồi từng đêm về anh thầm [Dm] trách
Trách anh dại [E7] khờ sao để mất [Am] em
[F] Để rồi giờ đây [Dm] dẫu có tiếc thương
[E7] Cũng đã muộn màng vì mất em [Am] rồi.
3. Người [Am] ơi [F] thôi đã hết [C] rồi [Em]
Đời [C] anh [E7] nay đã vắng [Am] em
Con [Dm] đường em về thật [Am] gần
Giờ [E7] đây sao quá xa [F] xăm [Am]
Em ra [Dm] đi không lời từ [C] giã
Để lại [E7] anh nỗi đau ngậm [Am] ngùi.
Em ra [Dm] đi [E7] không lời từ [Am] giã
Để lại [E7] anh nỗi đau ngậm [Am] ngùi.