2. Dù em [Dm] thấy bao thương [Bb] nhớ đến với [Gm] tôi
Hờ hững [C] như bao quen [F] biết thế nhân [Dm] thôi
Nhưng lòng [Bb] tôi lòng tôi vẫn yêu [Gm] người
Qua thời [C] gian lòng tôi vẫn nhớ [Gm] người
Cho dù [A7] mình vẫn chưa biết [Bb] người [A7] có yêu [Dm] tôi.
ĐK: Tình [F] yêu nào ai [Bb] biết tương [Em] lai
Mà [C] sao chỉ thấy [F] những bi [Bb] ai
Tim tan [C] nát chẳng ai đói [F] hoài
Dòng lệ [Bb] nóng chẳng [D7] ai quan [Gm] ngại
Khúc nhạc [F] buồn tôi [A7] hát riêng mình [Dm] tôi.
3. Người yêu [Dm] ơi sao không [Bb] biết đến tim [Gm] tôi
Đừng vô [C] tâm đừng hờ [F] hững mối tình [Dm] tôi
Tôi đã yêu [Bb] em từ muôn [D7] kiếp [Gm] nào
Qua tiếng hát [C] em lòng thấy ngọt [F] ngào
Biết rằng [A7] mình thương [Em] nhớ chỉ có em [Dm] thôi.
* Biết rằng [A7] mình thương [Eb] nhớ …chỉ [A7] có…em [Dm] thôi.