T-ĐK:
 Giờ này thành [C] phố nhớ [D] em, ừ và anh [Bm] cũng nhớ [Em] em
 Có sai một [Am] lần mới biết dù làm [D] hết mọi điều cũng [G] chẳng thể giữ em
 Kỷ niệm thì [C] vẫn ở [D] đây mà em thì [Bm] cách xa nơi chân [Em] mây
 Nhìn ánh [Am] mắt của người lụy tình buồn không [D] em?
 ĐK:
 Anh đã say mỗi [G] lần yếu đuối khi nhớ tất cả về [D] em
 Mưa thật biết trêu [Em] đùa lòng người làm nỗi buồn dâng [Bm] thêm
 Thương nhau thì [C] hãy thứ tha cho [D] nhau em đi nhiều [Bm] lúc ngóng trước trông [Em] sau
 Em [Am] buồn thì anh cũng đau thắt tâm [D] can.
 Anh đã sai khi [G] chẳng quan tâm ôm em mỗi lúc giận [D] hờn
 Tay gạt hết phong [Em] ba cuộc đời mà lại không lau được [Bm] nước mắt em
 [C] Sai một ly đi [D] hết một đời để [Bm] cứu vãn chuyện tình [Em] này
 Lời xin [Am] lỗi có chút muộn màng một ngày khi [C] nắng sớm lên hanh [Cm] vàng 
 Anh sẽ [D] thấy em quay về với [Em] anh