2. Bão ơi, bão [Am] à… còn [Em] gì sau đêm [Am] qua
Cả vùng [Dm] quê tan [Em] hoang hết mái [Am] nhà
Người mẹ [G] già khóc [Em] cạn, bới tìm đứa [C] con
Vợ mất [G] chồng, con mất [Em] cha đau đớn tột [Am] cùng.
ĐK:
Biển ơi biển [Am] ơi, phận người [G] thấp bé nhờ biển [C] khơi [Am]
Cho cá cho [Dm] tôm, cho cuộc [G] sống ấm no bao [C] đời [Em]
Biển ơi, biển [Am] ơi sao lại cho cơn bão tơi [Bb] bời
Tiếng ai kêu [G] trời, tìm thấy con [Em] rồi tỉnh dậy đi con [Am] ơi.
Bão ơi bão [Am] ơi, chỉ còn [G] những con người cút [C] côi [Am]
Mẹ lạc mất [Dm] con, con lạc mất [G] cha, vợ lạc mất chồng [C] rồi
Bão ơi bão [Am] ơi để lại cơn đau đến muôn [Bb] đời
Khóc khóc cười [G] cười, ngước mắt lên [Em] trời ôi xót xa kiếp [Am] người.