2. Vậy mà [Em] nói thương nhau mình chẳng [Bm] xa cách rời
 Vậy tại [Am] sao để [D] anh ôm chơi [G] vơi
 Ngày trời [Em] đổ mưa ngâu là ngày [Bm] em bắt đầu 
 Rời xa [Am] anh để [Bm] yêu thương mong [Em] manh.
 ĐK:
 Rồi người thương [C] cũng chỉ [D] là một người [Em] cũ đi qua
 Và [C] xem nhau như [D] kẻ dưng kẻ [G] lạ
 Người từng đã [C] nói đợi [D] chờ giờ trở [Em] nên mập mờ
 Những phút những [Am] giờ bên [Bm] nhau đã vội đổ [Em] vỡ.
 Vậy là bỏ [C] lỡ một [D] người và bỏ [Em] lỡ một thời
 Tập [C] sống với những tháng [D] năm chơi [G] vơi
 Một mình anh [C] với kỷ [D] niệm lòng gói [Em] ôm muộn phiền
 Cất giấu mọi [Am] chuyện chúc [Bm] em một đời an [Em] nhiên.
 2. Vậy mà [Em] nói thương nhau mình chẳng [Bm] xa cách rời
 Vậy tại [Am] sao để [D] anh ôm chơi [G] vơi
 Ngày trời [Em] đổ mưa ngâu là ngày [Bm] em bắt đầu 
 Rời xa [Am] anh để [Bm] yêu thương mong [Em] manh.
 ĐK:
 Rồi người thương [C] cũng chỉ [D] là một người [Em] cũ đi qua
 Và [C] xem nhau như [D] kẻ dưng kẻ [G] lạ
 Người từng đã [C] nói đợi [D] chờ giờ trở [Em] nên mập mờ
 Những phút những [Am] giờ bên [Bm] nhau đã vội đổ [Em] vỡ.
 Vậy là bỏ [C] lỡ một [D] người và bỏ [Em] lỡ một thời
 Tập [C] sống với những tháng [D] năm chơi [G] vơi
 Một mình anh [C] với kỷ [D] niệm lòng gói [Em] ôm muộn phiền
 Cất giấu mọi [Am] chuyện chúc [Bm] em một đời an [Em] nhiên.
 ĐK:
 Rồi người thương [C] cũng chỉ [D] là một người [Em] cũ đi qua
 Và [C] xem nhau như [D] kẻ dưng kẻ [G] lạ
 Người từng đã [C] nói đợi [D] chờ giờ trở [Em] nên mập mờ
 Những phút những [Am] giờ bên [Bm] nhau đã vội đổ [Em] vỡ.
 Vậy là bỏ [C] lỡ một [D] người và bỏ [Em] lỡ một thời
 Tập [C] sống với những tháng [D] năm chơi [G] vơi
 Một mình anh [C] với kỷ [D] niệm lòng gói [Em] ôm muộn phiền
 Cất giấu mọi [Am] chuyện chúc [Bm] em một đời an [Em] nhiên
 Cất giấu mọi [Am] chuyện chúc [Bm] em một đời an [Em] nhiên.