2. Nắm lấy chiếc lá vàng [Am] rơi một chiều thu nơi phố [F] quen
Kỷ niệm như những vết [G] cứa ký ức từng mảnh vỡ [C] tan
Cứ [G] thế đi xa khuất [Am] dần anh vô tình đến thế [F] sao
Những tháng ngày mai [G] sau , em cô đơn chỉ riêng mình
[Am] Cứ ngỡ bao lâu qua mình đã quên
Nhưng sao [F] hôm nay nước mắt em lại rơi
Khi chiếc [G] phone trên tay hiện lên hình anh
Từng kỷ [C] niệm giờ là nỗi đau.
Dù [Am] em cố chấp yêu thêm một ai
Nhưng vẫn [F] không thể quên đi hình bóng anh
Kẻ tổn [G] thương lại mang thêm bao tổn thương
Em thật [C] tệ phải không?