2. Còn [Em] lại nỗi nhớ khi xin quên thôi dấu yêu cuồng [Am] điên chợt rơi khóe môi
 Còn [B7] lại đam mê buông tay mệt nhoài dóng ai thôi [Em] về đợi chờ chi mãi
 Kỷ [C] niệm thấp thoáng cho [Am] ta mềm say
 Tìm lại dĩ vãng khung [B7] trời xưa ấy [C] đầy khao khát. [B7]
 ĐK:
 Dù [E7] rằng vẫn biết sẽ [Am] không muôn đời
 Dù [D] rằng vẫn biết sẽ cách [G] xa mà htôi
 [C] Ta đến bên nhau vội [F#7] vàng 
 Tuy [B7] dấu yêu quá muộn [C] màng
 Để [Am] rồi vẫn mơ quên ngày [B7] tháng. [E7]
 Tìm trong nhau [Am] chút tin yêu ân [D] cần
 Đôi mắt [G] xanh cho ta mùa [C] xuân
 Dù rằng tuyết [Am] sẽ rơi nhanh đường [F#7] vắng riêng anh giá [B7] lạnh.
 3. Còn [Em] lại nước mắt khô trên đôi môi nhắc trong lặng [Am] im rằng người hãy vui
 Còn [B7] lại tóc rối tay đan một thời đã xa xôi [Em] rồi đừng mang tay với
 Khoảng [C] trời đắm đuối cho [Am] nhau bình yên
 Còn lại tiếc nuối khi [B7] đành xa nhau mãi [Em] thôi.