Ngày xưa [Am] em thơ ngây luôn thật [F] thà
Sao bây [G] giờ em vui chơi quá [C] đà
Không về [Dm] nhà mỗi khi đèn đã [F] tắt
Chắc bên [Em] người em quên mất tên [Am] anh.
Bên đời [G] em có bao nhiêu người đàn [Em] ông
Đẹp ngất [G] ngây tôi sánh đâu bằng người [C] ta
Thì ra [Em] em không được yên [Am] ấm
Khi nhận [G] ra em đã mất anh [Am] rồi.
Thôi thì [G] em cứ cất bước bên [Em] người
Đừng luyến [G] lưu khi quá khứ không [C] còn
Những ngày [Am] ở bên em anh thấy [Em] buồn đau lắm
Nên quên [Em] đi một người đã phản [Am] bội.