1. [Dm] Từng xem nhau là cả bầu trời [Am] của nhau
 Vậy mà thoáng [Bb] chốc đã hóa [C] ký ức và niềm [F] đau [Am]
 [Dm] Người trao ta ngỗn ngang nghìn vạn [Am] nỗi đau
 Ngọt ngào yêu [Bb] thương em đem trao [C] hết cho [Dm] người sau
 2. Yêu đến [Dm] nhói tâm cang, chỉ chuốc [Am] lấy trái ngang
 Kiếp này đời [Bb] này anh chẵng dám [C] mơ thêm lần [F] nữa [Am]
 Chỉ vì anh [Dm] yếu đuối thôi, không như em [Am] chẵng nghĩ ngợi
 Vứt đi tình [Bb] anh, em vui an [C] yên cùng duyên [Dm] mới
 ĐK: Bao đêm làm bạn với [Dm] nỗi sầu, bao lâu để tim ta [Am] hết đau
 Dòng nước vô [Bb] tình nhưng hoa [C] rơi là hữu [F] ý
 Khi [Am] em rời đi chẵng [Dm] nghĩ suy, anh gieo mình nơi bao [Am] khổ lụy
 Nhận hết cho [Bb] mình bao tổn [C] thương kẻ tình [Dm] si
 Lao đao mình anh trong [Dm] nỗi đau, mưa đêm càng dâng lên [Am] nỗi sầu
 Chẳng thể đành [Bb] lòng gọi em [C] là người yêu {F] cũ
 Nhớ em một [Am] lần này [Dm] nữa thôi, nếu mai gặp nhau anh [Am] sẽ cười
 Vì sẽ nhanh [Bb] thôi anh sẽ [C] quên em người [Dm] ơi!