2. Rồi một [Am] mình đi về trong lặng [Dm] lẽ
Buổi chia [E7] tay buồn không nói nên [Am] lời
Nàng che [Dm] giấu ánh mắt sầu đẫm [G] lệ
Ta vẫn [E7] cười sao chợt mặn bờ [Am] môi.
Đk: Từ hôm [Dm] đó, mình đâu còn gặp lại
Lối yêu [E7] xưa cỏ dại lấp đi [Am] rồi
Hình bóng [F] ấy thời gian nào bôi [Dm] xóa
Để vui [E7] lòng xoa dịu những phai [Am] phôi.
Đây kỷ [Dm] niệm của một thời thương nhớ
Dư âm [E7] xưa còn vọng mãi nơi [Am] này
Chiều qua [F] phố giữa dòng đời xuôi [Dm] ngược
Chợt thấy [E7] người nhưng đã thuộc về [Am] ai.