2. [Dm] Khi ta còn yêu đẹp như bức [Am] tranh mới điểm màu
 [Bb] Phai nhạt nhòa [C] đi chỉ khi mình [F] chưa thấu [A7] hiểu
 Quá [Bb] lớn những cái [C] tôi đang dần [Am] ghim trong những cơ [Dm] hội
 [Gm] Nhiều lần hàn gắn [Am] lại nhưng cũng chẳng [Dm] thành.
 ĐK:
 Thời [Bb] gian dừng lại anh sẽ mặc [C] kệ ai đúng ai [F] sai
 [Gm] Sao phải cố [C] chấp hủy hoại đánh [F] mất đi hết tương [Am] lai
 [Bb] Chẳng ai giữ [C] lại chẳng phải một trong [Am] hai đã phai [Dm] nhòa
 [Gm] Giờ thành những thói [C] quen khiến yêu [Dm] thương trở nên xa lạ.
 Vì [Bb] yêu mà để sao không trân [C] trọng một nửa chân [F] thành
 [Gm] Sao lại để sai [C] trái dẫn lối đau [F] thương hòa vào mất [A7] mác
 [Bb] Khiêm nhường nhau một [C] chút chẳng mất một [Am] người chẳng phải đi [Dm] tìm
 [Gm] Liệu thắng có được hạnh [C] phúc hay trống [Dm] vắng cô đơn ở lại.