1. Xin trả cho [A]n người bao tiếng [Em] hẹn thề non [G] sắc son
 Xin trả anh [A] về nơi xưa [Em] mình chưa quen biết [G] nhau
 [Bm] Trả hết cho [D] nhau mình [Bm] xem như kẻ xa [Em] lạ
 Đừng tiếc thương [Bm] chi bao ngày qua [B7] cũng như [Em] giấc mộng [Bm][Em]
 2. Cũng bởi do [A] mình tin lầm [Em] người yêu [G] dối gian
 Trót lỡ yêu [A] người nên giờ [Em] mình ôm đắng [G] cay
 Giờ trách ai [Bm] đây khi người ta đã quay lưng [D] rồi
 Người đã quên [Bm] đi câu thề xưa [B7] dưới cơn [Em] mưa chiều [Bm][Em]
 ĐK (Lý son sắt) : 
 [Em] Anh đã quên hết [A] rồi,  [Em] khi xưa hứa yêu suốt [Bm] đời
 [Bm] Vào một chiều mưa [D] rơi [Bm] mình hẹn thề chung [D] đôi
 [Em] Sao anh nỡ đi theo [A] người đành quên đi tiếng yêu hôm [G] nào
 Lòng [Em] đau xót xa nghẹn ngào thì thôi anh cứ vui cùng [A] ai
 Còn [Em] tôi cố quên kỹ niệm, vùi chôn đi nỗi đau từ [A] đây [Bm][Em]