ĐK [Am] Đêm nhìn vầng trăng khuya lẻ [B] loi giữa trời bơ [E7] vơ
 Đêm bên thềm sương rơi như hạt sầu rơi hắt hiu niềm [Am] nhớ
 [Bb] Mênh mông sầu vây[F]  quanh giữa cơn mê [E] đời lẻ bóng
 [E7] Xin cho được bình yên giữa cơn mơ đầy nổi[Am]  niềm.
 2. [Am] Đêm mình ta với bóng niềm đau khuất [A7] lấp nhớ nhung giăng [Dm] đầy
 [G7] Đêm mình ta đơn côi mình ta đơn côi mắt môi nhạt [E7] phai
 [Am] Trôi về miền ký ức tình xưa chất [A7] ngất những tháng ngày đã [Dm] xa
 [B] Người dấu yêu nơi nào để nhớ thương giăng [E7] thành nổi [Am] sầu
 [F] Đêm mình ta với bóng [B] đêm mình ta với [E7]  bóng, giữa trời bơ [Am] vơ