ĐK:
Người vội [F] quên câu [G7] thề
Bỏ lại riêng [Em7] anh nỗi đau nặng nề
Ngày qua anh [Dm7] ôm xác thân rã [G7] rời
Chỉ là buông [C] thôi nào đau đến thế.
Dù cho [F] anh ngăn bước chân em [G7] lại
Cũng chẳng thể [Em7] ngăn lòng em có [Am] ai
Bình yên [Dm7] ở nơi trái tim em [Em7] tìm
Chẳng phải [Am] anh.
2. [Am] Tuyệt vọng… chẳng thể [Em7] vui khi lòng em đã có ai
[F] Dặn lòng… khi tổn [Em7] thương nên khóc hay cười
[F] Đớn đau trong tình yêu là giây phút [Em7] nước mắt anh rơi
Chồng [Dm7] chất lên nhau vết [Em7] thương lòng này ai [Am] khâu.
ĐK:
Người vội [F] quên câu [G7] thề
Bỏ lại riêng [Em7] anh nỗi đau nặng nề
Ngày qua anh [Dm7] ôm xác thân rã [G7] rời
Chỉ là buông [C] thôi nào đau đến thế.
Dù cho [F] anh ngăn bước chân em [G7] lại
Cũng chẳng thể [Em7] ngăn lòng em có [Am] ai
Bình yên [Dm7] ở nơi trái tim em [Em7] tìm
Chẳng phải [Am] anh.
ĐK:
Người vội [F] quên câu [G7] thề
Bỏ lại riêng [Em7] anh nỗi đau nặng nề
Ngày qua anh [Dm7] ôm xác thân rã [G7] rời
Chỉ là buông [C] thôi nào đau đến thế.
Dù cho [F] anh ngăn bước chân em [G7] lại
Cũng chẳng thể [Em7] ngăn lòng em có [Am] ai
Bình yên [Dm7] ở nơi trái tim em [Em7] tìm chẳng phải [Am] anh
Người mà mình [Dm7] thương cũng chẳng giữ [Em7] được đến hết con [Am] đường.