[Ab] Chúa, chính là [G7] anh ! vì [Ab] mắt Chúa cũng màu [G7] xanh.
 [Ab] Chúa, chính là [G7] anh ! vì [Ab] tóc Chúa cũng vờn [G7] mây.
 Fm] Chúa cũng giang [Cm] tay, và anh cũng đưa [Gm] tay.
 Đón em trong hạnh [Fm] phúc mê [Cm] hồn.
 Rồi ngày mơ [Cm] qua rơi rụng [Cm] tiếng yêu.
 Một đời cô [Ab] liêu với bao nổi đau [Cm] lòng.
 Anh đã như một cánh [Eb] chim. 
 Đành đoạn bay về chốn [G] xa.
 Bỏ mặc em một đóa [G7] hoa. Úa [Cm] tàn !
(Nhạc dạo)
 Từ ngày trăng [Cm] sao vô tình [Cm] bỏ nhau.
 Đường trần em [Ab] đi nhặt nhạnh nổi u [Cm] hoài.
 Em [Cm] biết yêu là chết [Eb] thôi, là đành ôm một nổi [G7] đau võ [Cm] vàng !
 [Ab] Ác quỷ là [G7] anh ! vì [Ab] mắt quỷ cũng màu [G7] xanh.
 Ab] Ác quỷ là [G7] anh ! Vì [Ab] tóc quỷ cũng vờn [G7] mây.
 [Fm] Quỷ dữ không [Cm] tim và anh cũng không [G7] tim.
 Nhốt em trong ngục tối [Fm] cô đơn [Cm] buồn.