Đành phải [C] nói với nhau một câu chia ly để [Bm] em xa anh mà không khó [Em] nghĩ
Cuộc sống vô [Am] vị đã giam tháng [D] năm của em bên [G] người [F] vô [G] ý
Rồi người [C] ấy có cơ hội để nắm lấy là lỗi [Bm] lầm của chúng [Em] ta
Nhưng [Am] trong câu chuyện lần [Bm] này ai cũng đáng thương [Em] mà.
ĐK:
Phải xa người mình [C] yêu cho dù gan góc bao [D] nhiêu
Đổ lỗi do trời chợt [Bm] mưa làm lệ rơi yếu đuối đi [Em] nhiều
Giá như ta nối [Am] lại mà giá [Bm] như để níu điều [C] gì
Mình hữu duyên vô [Am] phận nên chấp [Bm] nhận để em rời [Em] đi.
Có một người ở [C] bên tâm đầu hợp ý yêu [D] thương
Em sẽ không nhìn về [Bm] hướng một mình anh đang đứng cuối [Em] đường
Phố đêm vẫn như [Am] vậy có [Bm] em vẫn luôn ở [C] đấy
Khoảng trời tuy bé [Am] thôi suốt [Bm] đời cũng chẳng gặp [Em] lại.