[C] Em có phải là lý do anh buồn
 [Em] Xin em hãy nói trước lúc [Dm7] ta chia xa
 Chẳng biết [G] khi nào gặp lại.
 Vì một [F] giây trôi qua ở [G] trên thế giới
 Có biết [Em] bao cặp đôi chia [Am] tay
 Vì [Dm7] thế nên đôi ta [G7] chẳng khác gì
 Để niềm [C] nhớ tan theo trời [A7] mây
 Có phải [Dm7] ta cứ cố gắng
 [Em] Hạnh phúc để đánh [F] mất đi hạnh [G] phúc em ơi.
 [C] Nói anh nghe được không
 Anh là [Em] lý do có phải không
 Nhiều đêm thức [Fm] giấc quanh căn phòng trống
 Chỉ thấy nỗi [G] nhớ anh chất thành đống.
 Ước chỉ [Em] là là một cơn mơ [Am] qua
 Để rồi khi tỉnh [Dm7] giấc
 Chỉ thấy em trong vòng [G] tay
 Nhẹ hôn [C] anh.
 [C] Em có biết được không điều gì làm con tim đau nhất
 [Em] Chẳng phải là khi ta nói dối thay cho sự thật
 [Fm] Anh biết là rất khó anh biết ngày nào [G] đó
 Nếu nhìn lại đã hối tiếc vì để đánh [C] mất
 Quá khứ là thế theo đuôi anh mỗi khi đêm [Em] tới
 Tương lai chẳng đến khi anh chẳng thấy điều gì [Fm] mới
 Anh chỉ muốn được thứ tha để mọi thứ qua nhanh [G] và
 Chẳng phải chúng ta đã từng nói sẽ chẳng thể cách xa [F] nhau
 Mất bao lâu để [Em] quên khi em ra [Am] đi
 Đổi lại tất [Dm7] cả chỉ để một [G] giây bên em
 Một [C] giây để anh chẳng đánh mất em
 Có phải ta cứ [Dm7] tự mình [F] cố gắng
 [Em] Hạnh phúc [Am] để đánh [Dm7] mất đi hạnh [G] phúc em hỡi.
 [C] Nói anh nghe được không
 Anh là [Em] lý do có phải không
 Nhiều đêm thức [Fm] giấc quanh căn phòng trống
 Chỉ thấy nỗi [G] nhớ anh chất thành đống.
 Anh ước chỉ là [Em] cơn mơ qua
 Sáng thức giấc mình [Am] vẫn bên nhau
 Chứ không phải trở [Dm7] nên xa lạ
 Chỉ như hai người lạ trên [G] phố
 Thật [C] đau.