1. Ta chán chê miệng [Dm] đời lọc lừa dối trá điêu [F] ngoa
 Lời ngọt [Bb] trên môi điểm [C] tô thêm [F] sắc màu 
 Mấy [Gm] ai biết được [Dm] chữ ngờ
 Ôi cuộc [C] đời được mấy cái [Bb] mười năm [A7]
 2. Đau đớn thay lòng [Dm] người, miệng cười nuốt đắng trên [F] môi
 Còn gì [Bb] cho nhau, oán [C] than hay [F] trách hờn
 Trắng [Gm] tay biết người [Dm] chân tình
 Thử hỏi [C] lòng mình đúng hay [Bb] sai [A7]
 ĐK: Trần [C] gian là nơi [F] quán trọ 
 Và [am] ta là lữ khách ven [Dm] đường
 Nghiệp từng [C] người tự đầy đọ xác [Bb] thân
 Người có [Dm] chăng [F] ngàn chông gai sỏi [Dm] đá
 Nhìn trời [F] cao thăm thẳm cuối chân [Dm] mây
 Nào ai [Gm] hay đêm từng đêm nhỏ [C] lệ
 Khóc cho [am] đời bạc trắng [Dm] như vôi [Gm][Dm]
 3. Khi quán trọ không [Dm] cần thì người lữ khách ra [F] đi
 Bỏ lại [Bb] sau lưng bao [C] giọt đắng [F] cho người
 Thế [Gm] gian bỏ lại [Dm] cho đời 
 Khi vô [C] thường [Am] ta là [Dm] ai đây [C][Dm]