2. Bầu trời [C] bỗng trở nên u tối giống như đôi mắt [Bm] em từng ngày mệt mỏi
Phải [Am] gánh mỏng manh yếu [D] đuối một mình em đánh [G] đổi
Thứ em [C] mất là cả tương lai thứ em [Bm] có là sự thương [Em] hại
Cứ khóc thỏa [Am] mái đi em rồi [B7] hãy quên đi anh [Em] ta.
ĐK:
Một [C] gã trai quá tồi tệ em tiếc thương [Bm] chi để người đời cười chê
Cớ sao lại [Am] đem thanh xuân hy [D] sinh như một kẻ [G] ngốc
Đừng [C] có tránh né quá khứ ai cũng phải [Bm] đau để trưởng thành [Em] hơn
Một nàng [Am] thơ yếu đuối bỗng [B7] nhiên mạnh mẽ lạ [Em] thường.
Và [C] khi em nở nụ cười cả thế giới [Bm] kia sẽ mỉm cười với em
Thế nhưng khi em [Am] khóc em [D] phải tự mình lau nước [G] mắt
Rồi [C] tất cả sẽ tốt thôi rồi sẽ xuất [Bm] hiện một người yêu [Em] em
Một cô [Am] gái chân thành như [B7] em xứng đáng được hạnh [Em] phúc.