1. Người đã [Em] sống, hát ca yêu [Bm] đời
 Từ con [C] tim, nồng nàn yêu [G] thương [D]
 Còn đâu [Em] nữa dáng mẹ [C] hiền
 Bỏ đi rất [G] xa, ôi quá nghẹn [Bm] lời.
 Không nhận ra [C] mình… quên hết người [Bm] thân
 Là ai? vì [C] sao? Lòng buồn ray [D] rứt khổ đau
 Bóng [B7] hạc về nơi cõi đất [Em] trời
 Giọng [G] hát vẫn mãi vang [C] xa
 Cho đời [G] mãi luôn nhớ [D] thương.
 ĐK: [Em] Nhớ! Tiếng ca ngày [C] nào
 Tiếng mẹ ru yêu [G] thương êm đềm, ôi lời ru của [B7] mẹ
 Vang vọng xa mãi [Em] cuối trời
 Sống mãi trong lòng [C] con
 Nay đã khuất [Am] xa [G]
 [C] Ôi nay khuất [D] xa. [Em]
 2. Giọng hò à [Am] ơi thoáng qua như làn [G] gió
 Rồi bay [D] xa… xa cuối [Em] trời
 Dĩ vãng nay còn [Am] đâu phai [G] nhòa
 Ngọt ngào và cay [D] đắng. [Em]
 Bóng ai lặng [C] khuất dần
 Những dư âm còn [F] vang
 Tiếng ca này vẫn [Dm] mãi dâng đời
 Con tim [C] hồng ngập tràn yêu [G] thương khắp [B7] chốn.
 ĐK: [Em] Nhớ! Tiếng ca ngày [C] nào
 Tiếng mẹ ru yêu [G] thương êm đềm, ôi lời ru của [B7] mẹ
 Vang vọng xa mãi [Em] cuối trời
 Sống mãi trong lòng [C] con
 Nay đã khuất [Am] xa [G]
 [C] Ôi nay khuất [D] xa. [Em]
* Nhưng không [B7] hề [C] phai [Em] mờ.