Nào ngờ đâu tình [Am] ái là trò đùa của nhân [Dm] gian 
 Đôi khi giấc mơ [Em] đẹp lại là cơn ác [F] mộng 
 Cuộc tình tan bọt [E7] sóng chìm vào khoảng trống mênh [Am] mông 
[F] [G] [E7]
 Cô [Am] ấy giống bông hoa [F] dại 
 Sỏi đá khô [G] cằn thật mong manh giữa [C] trời 
 Phận bèo [Dm] mây vương vấn u [Em] sầu
 Cơn gió vô [G] tình đưa cuộc đời về [E7] đâu.
 Đôi [Am] mắt chôn giấu bao [F] điều 
 Chuyện đời ngược [G] xuôi nhuốm phong sương ít [C] nhiều 
 Mà vì [Dm] sao em khép lòng người [Em] ơi 
 Thương nhớ lưng [G] chừng biết đến bao [E7] giờ buông [Am] lơi 
 Trằn trọc đêm lạnh [Am] vắng một mình với những suy [Dm] tư
 Nhân duyên khéo trêu [Em] đùa cho ai khóc ai [F] cười
 Người về theo làn [Em] gió thầm thì ru giấc [E7] mơ.
 Bồi hồi trong niềm [Am] nhớ giật mình áo đẫm sương [Dm] mai
 Xa xăm tiếng thở [Em] dài mong ai đó quay [F] lại
 Còn hoài trong hồi [E7] ức một hình bóng ngỡ đâu [Am] đây
 Cô [Am] ấy giống bông hoa [F] dại 
 Sỏi đá khô [G] cằn thật mong manh giữa [C] trời 
 Phận bèo [Dm] mây vương vấn u [Em] sầu 
 Cơn gió vô [G] tình đưa cuộc đời về [E7] đâu.
 Đôi [Am] mắt chôn giấu bao [F] điều 
 Chuyện đời ngược [G] xuôi nhuốm phong sương ít [C] nhiều 
 Mà vì [Dm] sao em khép lòng người [Em] ơi 
 Thương nhớ lưng [G] chừng biết đến bao [E7] giờ buông [Am] lơi