2. [C] Rồi chợt tỉnh [D] giấc, [Bm] ôm nỗi đau trập [Em] trùng
 [Am] Loay hoay đi tìm [D] em trong những thất [G] vọng
 Ánh trăng [C] tròn vẫn sáng đấy [D] thôi, [Bm] có ích [Em] gì
 Khi [Am] yêu một người chẳng yêu [Bm] anh thì có ích [Em] gì.
 ĐK:
 Đứng giữa [C] trời vạn trùng lấp [D] lánh đau thương, ta [Bm] thấy ta nhỏ [Em] bé vô thường
 [Am] Dẫu theo em vạn [D] dặm xa xôi cũng [G] thế thôi mà 
 Anh vẫn [C] là của ngày hôm [D] qua, [Bm] em vẫn là [Em] em
 Nhưng ánh trăng [Am] thề cũng đã khuyết [Bm] đi, thì có ích [Em] gì.
 Chính ta [C] đã tìm được thấy [D] nhau, trong những khó [Bm] khăn cuộc [Em] đời
 Cũng chính cuộc [Am] đời bể dâu, khiến [D] ai thay áo đổi [G] màu
 Ta đã [C] vượt qua hết những bão [D] giông sao [Bm] kết thúc quá đau [Em] lòng
 [Am] Vậy tìm thấy [Bm] nhau có ích [Em] gì.