2. Ngày đó hồn nhiên anh đâu nghĩ [Em] nhiều
Tình yêu vụng dại, thương thầm em [Am] yêu
Tình [D] đẹp chỉ có bao [G] nhiêu
Giờ [Em] đành ôm lấy cô [Am] liêu
Tình đầu [B7] như thuốc đắng trăm [Em] liều.
ĐK:
Cứ ngỡ rằng [D] yêu là [E7] mình được bên [Am] nhau
Bình [D] yên cho đến mai [G] sau [Em]
Nhưng có nào ngờ [Am] đâu
Em [D] xa người yêu [G] dấu
Em bước qua [D] cầu đi theo [B7] chồng làm [Em] dâu.
3. Phận gái hồng nhan ôi sao bẽ [Em] bàng
Đau khổ bên chồng lệ buồn em [Am] mang
Về [D] nơi quyền quý cao [G] sang
Mà [Em] em tan nát tâm [Am] can
Cuộc đời [B7] ơi sao quá phũ [Em] phàng.