2. Cứ ngỡ duyên [Em] tình ngọt ngào [G] ngờ đâu cách [Em] trở
Ôm đắng cay ngậm [A] ngùi hòa trong mong nhớ đầy [G] vơi
Nụ cười ngày sánh [C] đôi [Bm] sao mịt mù xa [D] xăm
Ta cách ngăn đôi [Bm] bờ mà như chia cách [Em] ngàn phương [A][Em]
ĐK: Ai [A] gieo trắc trở [Em] duyên tình, để từng [A] đêm khắc khoải [Bm] chờ mong
Lòng [D] anh biết tỏ cùng [Bm] ai đây, để [C] cho vơi hết buồn [Em] đau thôi
[A] Ôi! Xót xa ngàn [Em] thu!
Lênh [A] đênh sóng vỗ [Em] duyên tình, chuyện bèo [A] mây biết ngày hợp [G] tan?
Người [Bm] đâu hay biết dòng [D] sông sâu, cuộn [C] trôi duyên thắm tình [Em] thiên thu
[A] Ơi! Nước trôi [Bm] về đâu, vì [F#7] sao [B7] cách ngăn [Em] tình tôi