1. Đôi bờ yêu ấy, sao mãi xa [Em] nhau
Ân tình con [Am] sóng, khua đáy nông [G] sâu [Em]
Đời theo mưa [C] nắng giăng nỗi u [Am] sầu
Buồn [D] ơi ai khóc giữa đêm [G] thâu
[B7] Nhìn trăng đau [G] khuyết, trách sao đêm [B7] dài
Thuyền quyên lẻ bóng, u hoài vì [Em] ai.
ĐK:
Yêu [C] ai, yêu mãi phút ban [D] sơ, bơ [D7] vơ nỗi mong [G] chờ
Cô [Em] đơn, theo trăng uống giấc [Am] xưa
Nghe [D] mưa khóc bên [G] hiên, soi [C] tương tư vào đêm [B7] trắng
Bâng [C] khuâng ai đếm giấc trong [D] mơ, chơ vơ giữa khuya [G] đời
Tình lẻ [Am] loi, lẻ loi đơm [B7] nút cô đơn cho [Em] người.
2. Đôi người đôi ngả, ta mãi xa [Em] nhau
Ai về nơi [Am] ấy, mưa có thương [G] Ngâu [Em]
Mùa đau ray [C] rứt, mưa nắng giăng [Am] sầu
Lòng [D] đêm đau mãi với trăng [G] sao
[B7] Chiều nao chung [G] lối, tiếng yêu đi [B7] rồi
Đời chia đôi ngả, đôi bờ thuyền [Em] quyên.