Hoài vọng mẹ

[C] hoặc Capo 2 [G]

Hay [/] là mình về với [C] nhau
Cùng trồng [/] rau và nuôi thêm [G] cá
Rời [/] xa thành thị phố [Am] xá
Nơi lấp [/] lánh ánh đèn xa [Em] hoa

Trở về [F] nơi chỉ có chúng [G] ta
Có [Em] em có thêm mái [Am] nhà
[Dm] Có tiếng gà gáy thay tiếng ô [G] tô

Chỉ [/] cần được ở bên [C] em
Bên [/] em (bên em) thôi người [G] hỡi
Được [Am] nắm đôi [/] tay, mãi [Em] không buông [/] rời
Dù [F] mưa hay [G] nắng mãi bên [Em] nhau suốt [Am] đời
[Dm] Bao khó khăn ta cũng sẽ vượt [G] qua

Chào ngày [C] mới với những bước [Em] chân đều đặn âm [Am] thầm nhịp theo điệu [G] nhạc.
Chào ngày [Dm] mới với những phút [G] giây lắng lòng nhẹ [G7] nhàng bên ánh nến [C] sáng.
Từng hạt [F] giống được gieo vào [G] lòng. Từng mầm [Em] xanh mang theo hy [Am] vọng.
Hòa theo [Dm] cơn gió kia, lan [G] tỏa tứ phương, đơm hương cho [C] đời.

Này anh em mỗi người mỗi phương vẫn tình mến thương vì chung một Vườn,
Tình anh em thiết thân sẻ chia những lúc ngọt bùi nhịp nhàng tiến bước.
Này niềm tin mình trao cho nhau. Này mộng ước gửi gắm mai sau.
Dầu cho khi cách xa đường ta rẽ ngang vẫn đi vững vàng.

Ngồi lại bên nhau say sưa hát ca mạn đàm chúng ta mai sau thế nào.
Từng giây phút bên nhau hôm nay biết đâu lại là bên nhau lần cuối.
Mỗi người có đường đi riêng mình. Hãy vững bước với tấm chân tình.
Hạt yêu thương dấn thân vui tươi hiến dâng vẫn tại cõi lòng.

Nhìn lại ta sau bao tháng năm để nhận ra rằng mình chưa bỏ cuộc.
Và khi loay hoay với khó khăn nhớ ta bắt đầu lựa chọn như thế.
Đường ở đó không khó để tìm. Liệu mình có dấn bước chân đi?
Để nơi in dấu chân mình từng bước qua có hoa vương lại.

Này bạn [F] hỡi lo âu điều [G] chi lắng lo điều [Em] gì phân vân chẳng [Am] quyết?
Kìa cuộc [Dm] sống đâu có bao [C] lần vượt qua ngại [Dm] ngần can trường dấn [G] bước.

Này bạn [F] hỡi hãy như hạt [G] giống nát tan thân [Em] mình để hóa mầm [Am] xanh.
Rồi mầm [Dm] non sẽ lớn lên [G] chồi sẽ đâm thêm [G] cành tô đời thêm [C] xanh.

Một [Am] chiều bên dòng sông Lam
Anh gọi [D] em cô gái lái đò
Chuyến đò [Em] chiều đưa anh sang [G] sông
Anh thầm [E7] thương cô gái lái [Am] đò.

Ngày [Am] ngày anh sang thăm [G] em
Nhà em bên [F] lở anh [Em] ở bên [Am] bồi
Câu đợi câu [Em] chờ, đôi ta thương nhau
Trên dòng [Dm] sông in [E7] bóng trăng [Am] thề.

Một câu ví anh [Dm] trao, nữa câu ví em [F] thương
Củ sắn củ [Am] khoai, mồ hôi chát [Dm] mặn
Thương anh rồi nhớ [E7] đợi nghe [Am] anh
Cứ chiều [F] về cánh cò lội bên [Dm] sông
Cô lái đò [G] xưa nay tròn mười [C] tám
[A7] Bao năm tháng trôi [Dm] qua, bao mùa xuân chờ [G] đợi
Răng anh không về, năm tháng đợi chờ [Em] mong
Răng anh nỏ [G] về, nỏ [E7] về bên [Am] em.

Ơi câu ví anh [Dm] trao! mùa xuân anh trở [G] lại
Em sang sông lấy chồng bỏ mặc bến đò [Em] xưa
Quên câu thương câu [G] chờ, lỡ hẹn người [Am] ơi
Nắng chiều về sáo diều gọi trăng [Dm] lên
Tiếng hò gọi [G] em cô lái đò ngày [C] ấy
Anh nhớ cùng [Em] em trên con đê [C] nhỏ
Trên cánh [G] đồng tôm cá còn thương [Em] nhau
Anh trở [G] về tìm lại đò [Am] xưa.

* Núi Hồng [Em] ơi! trách chi đò lỡ duyên [G] tình
Người ơi thương [Em] nhớ nên anh đi [G] tìm, câu [E7] ví sông [Am] Lam.

1. [Em] Níu ngàn lời cũng [Bm] không ngăn được
[C] Bàn chân bước [D] đi không báo [G] trước
[Em] Nắng đội đầu cháy [Bm] đôi chân trần
[C] Đọa đày xác [D] thân chẳng ân [Em] hận.

2. [Em] Mỗi ngày chỉ cần một bữa [Bm] ăn
[C] Của những chúng [D] sinh đời dâng [G] tặng
[Em] Góp nhặt từng mảnh vải vứt [Bm] đi
[C] Mang lên thân [Bm] mình một huyền [Em] y.

T-ĐK:
Chẳng [Am] sân, chẳng si, cũng [Em] không hám danh lợi
[D] Mặc kệ người đời vẫn bước [G] tới
[Am] Không oán than cũng [Em] không mang hận thù
[F#7] Ha ha ha [B7] ha.

ĐK:
Người đời không [Em] thể ngăn được ý [Bm] chí
Có chăng chỉ [C] là lời sân [D] si đầy sát [G] thương
Đường đi muôn [Em] hướng khổ hạnh tu [Bm] tâm
Thật [C] quá khó để [D] tìm được một [Em] người.

Từng đêm u [Em] tối một mình đơn [Bm] côi
Bóng ai đó [C] ngồi mặc sương [D] rơi lạnh buốt [G] môi
Là do duyên [Em] kiếp mỗi người đều [Bm] mang
Đừng nên trách [C] than sân hận [D] lòng cho phàm [Em] tăng.


------------------------------