2. Nên dù [Am] trái tim em hoang dại
 Đôi khi chẳng [C] dám giữ anh lại nơi [G] đây
 Vì càng [F] yêu nên em lo rằng
 Bao nhiêu ấm [G] áp sẽ hóa thành hư [Dm] vô.
 T-ĐK:
 Nhưng bên [F] anh là điều đẹp [C] nhất
 Mà cuộc [Dm] đời đã ban cho [G] em.
 ĐK:
 Vậy xin đôi [F] tay nắm chặt nhau dài lâu
 Qua nhiều sóng [G] gió ánh mắt hồ nghi
 Và cho yêu [F] thương luôn luôn đậm sâu
 Mãi mãi một [C] đời mãi mãi thành [G] đôi.
 Cùng nhau băng [F] qua bao vực sâu đại dương
 Qua ngày yên [G] ấm những lúc bão giông
 Chỉ cần cho [F] đi nơi nhau niềm tin
 Mãi mãi một [C] đời mãi mãi thành [G] đôi.
 Bao gian [F] nan mình đừng buông [G] tay
 Con tim [F] ta nguyện thề bên [G] nhau (chân [C] thành).