2. Bắt rằng trăng với [Em] sao thương nhau mấy [G] thủa chỉ là mộng [Em] mơ
Mà lòng vẫn mong [G] nhớ tiếc thương ân tình [Em] đó để hồn tương [D] tư
Đã bao lâu [G] rồi ta muốn quên đi [B7] người muốn quên mà [Em] thôi.
ĐK:
Sao đêm [Em] nay chẳng còn chi [G] nữa dặn lòng sẽ [B7] quên [Em]
Ngày nào tình [Am] thân có nhau ân [D] cần
Giờ bỗng nhiên xa [B7] lạ ai biết lòng mình quặn [Em] đau.
3. Nếu đời không có [Em] nhau như hai kẻ [G] lạ cuộc tình chia [Em] xa
Thì ngày tháng sẽ [G] xóa những yêu thương ngày [Em] đó bận lòng chi [D] nhau
Hết thương nhau [G] rồi ta hết thương nhau [B7] rồi thì đành quên [Em] thôi.