1. Ngồi [Am] nhớ một người thương, gọi [G] tên là người dưng
 Người mà [F] đã có với [G] ta bao vui [C] buồn
 Tình[Am]  vỡ tình rẽ đôi mình [G] yêu ngần ấy năm
 Tình nhạt [F] phai người khác [Em] mang em đi [Am] rồi
 2. Ngày [Am] đi người vội quên, người [G] quên chuyện sớm trưa
 Lòng chẳng [F] trách do chúng [G] ta duyên không [C] thành
 Ngày [Am] đi trời đổ mưa, giờ [G] không còn đón đưa
 Tạm biệt [F] em người [Em] dưng anh từng [Am] thương [F][Em][Am]
 ĐK: Là người [Am] dưng thôi mà người [G] dưng thôi mà
 Buồn làm [F] chi, tiếc nuối [G] chi, thương chi [C] nhiều
 Vì ta [Am] yêu ta yêu ta thấu hiểu, giọt tình [G] đắng quá mỹ miều
 Vì si [F] mê nên nén [Em] đau hương tình [Am] yêu
 Người cho [Am] ta hy vọng rồi người [G] xóa cơn mộng
 Người mang [F] đến những tháng [G] năm ta chưa [C] từng
 Người vứt [Am] bỏ hết ân tình, tìm niềm [G] vui riêng cho mình
 Thà không [F] yêu ta sẽ [Em] không vương người [Am] dưng
 * [Am] Chúng ta chỉ người dưng thôi mà
 Tại sao [G] anh phải đau phải khóc thế này
 Làm sao [F] anh có thể [Em] quên mối tình [C] này