2. Nhớ những đêm nồng tôi có [Gm] em, 
 nhớ gối chăn [Cm] mềm hương ái [D7] ân.  
 Yêu mãi [D7] em ngất ngây tình [Gm] nồng, 
 mình nói yêu nhau trọn [Cm] đời, 
 lời thề [D7] hứa theo đêm nhạt [Gm] nhòa.
 ĐK: Đêm [D7] dài thao thức ta cuồng nhớ, 
 ru [F] hồn ta đến khung trời [Bb] xưa.  
 Dịu [Gm] dàng tình [G7] trao nhau ngất [Cm] ngây.  
 Đó [D7] đây vấn vương dáng yêu [Gm] kiều, 
 lối [D7] xưa tay nối tay trong [Cm] chiều 
 cùng [D7] hát vang lời yêu nhau.
 Đêm [D7] vàng da diết trong sầu nhớ, 
 hương [F] tình chăn gối như còn [Bb] đây.
 Vội [Gm] vàng tình [G7] qua như thoáng [Cm] mây.  
 Phố [D7] quen vắng em thấy tiêu [Gm] điều, 
 Xót [D7] xa lê bước chân ê [Cm] chề, 
 Tôi [D7] bảo lòng mình ta mất [Gm] nhau.
 3. Thao thức đêm dài tôi nhớ [Gm] em.
 Nhớ mãi môi [Cm] mềm hương tóc [D7] mây.
 Nhớ em nói câu ân [Gm] tình, 
 nước mắt buông rơi giọt [Cm] sầu,
 hồn cùng [D7] ánh sao rơi nhạt [Gm] mờ.