T-ĐK:
 Ngày anh [F] đi nắng vẫn soi lối cớ sao lòng [Em] em có những bão giông
 Nhìn anh [Dm] bước đi bên người [G] ấy em đau lắm [C] đấy
 Đừng lo [F] lắng một người như [G] em chẳng sao [Em] đâu nỗi buồn qua [Am] nhanh
 Nào ngờ [Dm] quên một người thầm [Em] yêu lại khó thế [Am] này.
 ĐK:
 Nhìn người mình [F] yêu đau đớn như [G] vậy
 Lòng em vỡ [Em] tan sau lưng anh [Am] đấy
 Người dành nhớ [Dm] thương, cả đời vấn [G] vương
 Cô ta đâu [C] thấy.
 Chạy về bên [F] em, em vẫn ở [G] đây
 Chẳng đành nhìn [Em] anh nước mắt rơi [Am] đầy
 Ôm những cơn [Dm] đau nỗi buồn em [Em] giấu âm thầm phía [F] sau
 Dối [Em] lòng em chẳng sao [Am] đâu.
 ([F] Chẳng biết đâu, em chẳng biết [C] đâu
 Nỗi [F] buồn anh in [Am] sâu
 Nơi bỏ chạy quay [F] lưng, em thật sự đau [G] lòng nhớ về [C] anh [Am]
 Nơi bình yên nơi [Dm] đây chỉ có [Em] em chờ [Am] anh.)
 T-ĐK:
 Ngày anh [F] đi nắng vẫn soi lối cớ sao lòng [Em] em có những bão giông
 Nhìn anh [Dm] bước đi bên người [G] ấy em đau lắm [C] đấy
 Đừng lo [F] lắng một người như [G] em chẳng sao [Em] đâu nỗi buồn qua [Am] nhanh
 Nào ngờ [Dm] quên một người thầm [Em] yêu lại khó thế [Am] này.
 ĐK:
 Nhìn người mình [F] yêu đau đớn như [G] vậy
 Lòng em vỡ [Em] tan sau lưng anh [Am] đấy
 Người dành nhớ [Dm] thương, cả đời vấn [G] vương
 Cô ta đâu [C] thấy.
 Chạy về bên [F] em, em vẫn ở [G] đây
 Chẳng đành nhìn [Em] anh nước mắt rơi [Am] đầy
 Ôm những cơn [Dm] đau nỗi buồn em [Em] giấu âm thầm phía [F] sau
 Dối [Em] lòng em chẳng sao [Am] đâu.
 ĐK:
 Nhìn người mình [F] yêu đau đớn như [G] vậy
 Lòng em vỡ [Em] tan sau lưng anh [Am] đấy
 Người dành nhớ [Dm] thương, cả đời vấn [G] vương
 Cô ta đâu [C] thấy.
 Chạy về bên [F] em, em vẫn ở [G] đây
 Chẳng đành nhìn [Em] anh nước mắt rơi [Am] đầy
 Ôm những cơn [Dm] đau nỗi buồn em [Em] giấu âm thầm phía [F] sau
 Dối [Em] lòng em chẳng sao [Am] đâu.