2. Duyên nay lỡ làng cùng người nhạt [F#m] môi.
Đêm hiu hắt buồn lệ vỡ hoen [Bm] mi.
Yêu anh em [E] trao tình mãi muôn [A] đời,
tình ban [E] đầu mơ ước bền [C#7] lâu,
tình đêm [Bm] này chăn gối nhạt [E] phai,
anh đã [C#7] quên vì cánh hoa phù [F#m] du.
ĐK: Duyên [E] em bẽ [A] bàng, em sống kiếp chồng [F#m] chung
gối tơ vương mưa [C#7] sầu.
Đêm [E] khuya võ [A] vàng, giọt lệ thấm niềm [F#m] đau,
xót xa vun tủi [C#7] hờn.
Giận người xa xôi [Bm] ấy, giận lòng thương vô [E] ý,
ai đắp chăn bông đêm nay, thương người lạnh[C#7] lẽo
còn mơ theo mối duyên [F#m] đầu.