2. Khi cánh nhung kia vừa khép [Em] lại
 Ai nhớ đến [D] anh người ôm [B7] đàn
 Đem tiếng tơ [D] vương hòa tiếng [B7] lòng
 Cho [D] khúc ca thăng [B7] trầm
 Câu [Am] hát thêm ngọt [B7] ngào
 Cùng điệu nhạc ngất ngây hồn [Em] ai
 ĐK : Nhẹ rung theo bàn tay năm [Em] ngón
 Đàn ngân [E7] lên ngàn muôn âm [A] sắc
 Réo rắt trên cung [F] đàn, nghe thiết tha êm [B7] đềm
 Dìu hồn người vào trong cõi [G] mơ [B7]
 Gửi bao nhiêu niềm thương nỗi [Em]  nhớ
 Vào dây [E7] tơ lòng như vương [Am] vấn
 Say đắm trong tâm [F] hồn, cho thế nhân bao [B7] người
 Hiểu được rằng có anh đời [Em] vui. 
 3. Xuân đến thu qua rồi đông [Em] tàn
 Lặng lẽ như [D] bao ngày trong [B7] đời
 Anh vẫn mê [D] say cùng tiếng [B7] đàn
 Dẫu [D] có ai hững [B7] hờ
 Dẫu [Am] chẳng ai mong [B7] chờ
 Thì cuộc đời vẫn luôn cần [Em] anh.