Đã [C] nếm đau thương ngày [Em] ấy
 Nên tôi không [Am] quên tình chết theo [Dm] ngàn
 Trong cơn mê xưa chìm [G] đắm
 Tôi luôn hay mơ nên tôi vỡ [C] mộng.
 Trái [C] đắng khô như lửa [Bb] nóng 
 Thiêu tan đời [A7] sống nỗi đau âm [Dm] thầm
 Em ơi thời gian phũ [Em] phàng 
 Tàn phai kiếp [Dm] người [G7] trần [C] gian.
 2. Còn [C] đâu chiều mây da [Em] vàng
 Đời thêu gấm hoa mộng đầy ánh [G] sao
 Đại [Dm] dương bầy chim vút [F] ngàn 
 Trung khơi sóng [G7] tràn biển cả mơ [C] màng.
 Lúc [C] ấy tôi yêu cuống [Em] si 
 Thân tôi dại [Am] khờ ước muốn vô [Dm] bờ
 Cho nên bi thương từ [G] ấy 
 Tôi mang trong tim ngàn năm đến [C] giờ
 Dĩ [C] vãng trên môi còn [Bb] đắng 
 Trôi theo đời [A7] vắng chết trong giấc [Dm] mộng
 Em ơi thời gian phũ [Em] phàng 
 Tàn phai kiếp [Dm] người [G7] trần [C] gian.