1. Để [C] yêu được một người đâu phải [D] dễ dàng
 Nhưng [Bm] quên lại càng khó [Em] hơn
 Cớ [C] sao chuyện tình mình sớm [D] nở vội tàn
 Như [Bm] bông hoa quỳnh tựa phù [Em] du
 2. Rồi một ngày [C] nào con đường khi [D] đôi ta chung lối
 Chỉ còn nỗi [Bm] nhớ ký ức phút [Em] chốc anh rơi lệ
 Giờ phải tìm [C] ai trong đêm chuyện [D] trò quên nỗi nhớ
 Để [Bm] anh có thể quên được [Em] em
 ĐK: Thà khóc lên cho nhẹ [C] lòng vì chuyện tình đầy trái [D] ngang
 Thà khóc lên cho lòng [Bm] anh không còn kêu gào nỗi [Em] nhớ
 Khi anh và em [C] xa nhau yêu thương trở thành [D] khổ đau
 Và nỗi [Bm] cô đơn sẽ về bên [Em] anh
 Thà khóc lên cho nhẹ [C] lòng vì chuyện tình đầy trái [D] ngang
 Thà khóc lên cho ngày [Bm] qua Anh và em là quá [Em] khứ
 Anh mong vào một [C] ngày mai bình minh sẽ luôn [D] kéo dài
 Để anh [Bm] không mang tiếc nuối u [Em] hoài