2. Ôm cánh thư [Dm] yêu màu chữ mờ dần chìm vào tận đêm tối của không [F] gian
 Kêu tên [Dm] em nhưng chẳng nên lời dòng lệ nhòa theo cánh thư [F] rơi
 [Dm] Mình đành xa [Gm] nhau từng cơn đau nghèn [F] nghẹn
 Như cả núi [C] rừng vây siết [A7] chặt hồn [Dm] anh.
 ĐK:
 Em [Dm] ơi thôi nhé từ nay giữa cuộc hành [F] trình
 Vắng bóng người trai người yêu em thật [Dm] tình
 Chuyện của mình gửi lại cho núi [F] sông
 Thư chẳng hồi [Gm] âm chắc giờ [A7] này em nhớ thương [Dm] mong.
 3. Đưa tiễn chân [Dm] anh nhịp bước hùng hồn thù và bạn ghi khắc chốn quan [F] sang
 Anh hiên [Dm] ngang ngăn bước quân thù, thù hận nào trên khắp quê [F] hương
 [Dm] Lòng đầy yêu [Gm] thương ngày đi không tạ [F] từ 
 Không một [C] lời trên [A7] chiến trận người [Dm] tình ơi.