1. [Dm] Sống trên đời đừng [Am] nghĩ ta khôn, dạy đời người [Bb] khác khen [C] chê đủ [F] điều
 [Bb] Cứ hô hào, tỏ [Gm] vẻ ta đây, để mọi người [F] thấy ta đang rất hay, rất [C] quan trọng
 [Gm] Nhưng đâu hay đâu vừa khuất [Dm] mắt đi đằng xa, [Gm] xung quanh chê bai
 như đống [Dm] rác trên đầu, ở đằng [Bb] sau mang nhiều tật [Am] xấu
 2. [Dm] Sống ở đời thì [Am] đều như nhau, chỉ là thân [Bb] thiết đôi [C] bên có [F] lợi
 [Bb] Có qua lại ngày [Gm] dài năm trôi, hàng ngàn tật [F] xấu che đi bấy lâu cũng [C] ươm chồi
 [Gm] Chưa ai hơn ai đời xa [Dm] lắm gai và chông, 
 [Gm] ai cũng như nhau đâu ai [Dm] mới quan trọng
 Mgười đời [Bb] im để xem bạn [C] diễn hết [Am] vai ân tình ngã [Dm] nghiêng
 ĐK: [Dm] Muốn xăm soi người [Am] khác thế nào 
 thì phải xem [Bb] ta ra sao thanh [C] cao, trách đủ [F] người làm chi
 cũng chẳng đưa [Gm] ta lên cao bao nhiêu, đừng dạy [Am] ai triết lý
 mình chẳng ra [Bb] chi sân si tham lam nhiều mưu [A7] trí
 [Dm] Cứ cho ta là [Am] đấng Di lặc 
 rồi dạy người [Bb] khác kinh thư nhưng [C] tâm chứa bao [F] điều bẩn dơ
 Cứ thích văn [Gm] thơ, thơ văn luyên thuyên, mà lòng [F] không ngay thẳng
 Mình [Am] hãy tập [C] sống bằng [Dm] lương tâm